Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014
Phải mần răng khi con hay cãi lời?
Nguyên do nào dẫn tới tình trạng con cái chống đối , cãi bất ngờ) cha mẹ Do cha me chưa thay đổi theo sự phát triển tâm sinh lí của con: Ở độ tuổi mới lớn và đang tập làm người lớn mà cha mẹ vẫn dùng các nguyên tắc giáo dục như đối với khi con chưa đến tuổi trưởng thành. Giữa cha me và con cái cùng xảy ra sự tranh dành quyền lực: cha mẹ dễ tức và càng muốn tự tin tuyên bố uy quyền của mình vì nghĩ rằng mình bị thể hiện sự khinh thường , bị thách thức khi con không có những hành động hay lời nói theo ý mình. Mặt khác con cái muốn được độc lập , được quý trọng và đồng đẳng như người lớn mà không được nên cố cãi lại , chống đổi tự tin tuyên bố cái tôi của bản thân. Để việc giáo dục con cái không xảy ra những găng , làm xấu đi mối giao thiệp cha mẹ và con cái trong gia đình , cần ứng dụng nhiều phương pháp và có sự kiên trì. Tuy nhiên , cha me cũng có xác xuất ứng dụng những giải pháp xử sự sau: Hạ hỏa và phải thật bình tĩnh Cách khiến được mình bình tĩnh , không gì khác là hít một hơi thật sâu và thở hắt ra thật dài. Cho dù rất muốn , lúc ấy , bạn chớ phản ứng ngay tức thì. Vì lời trẻ mỏ khi bướng lên sẽ gây cảm giác thật nhấm nhẵng , và bạn có xác xuất phản ứng nhanh một cách thụ động. . Lúc này , bạn có xác xuất lờ đi. Nhưng chỉ với tức thị “tạm thời để đấy , tính sau”… cha me nên dùng các từ ngữ nhẹ nhõm để phúc đáp con , tránh nóng giận và dùng những nhời nhẽ chất vấn , tra cứu , áp đặt và đả kích khiến trẻ Không tranh luận sâu về những request với con mà chỉ đặt ra các câu ngắn gọn: cha mẹ không muốn gì? Nhưng được tràn đầy hy vọng gì? Khi nào? Và nếu không được thì sẽ ra sao? Tự phân tích Bạn hãy tự phân tích xem , bạn cư xử với con có đúng nguyên tắc đã đề ra giữa bạn và con hay chưa? nếu , tại sao bạn nói to và quát trẻ? Có phải là do trước đó bạn nói đến cả 4 , 5 lần mà nó vẫn mải chơi , không để ý “động đậy” hay không? Chứ không phải là do mỏi mệt , áp lực vì nghề nghiệp khiến hễ cứ mở miệng ra là bạn quát con , một cách vô lý? Chỉ khi tự tin tuyên bố được sự “chính đáng” trong hành động của mình , bạn mới có xác xuất tìm ra cách “trừng trị” thái độ hoài nghi phản ứng thiếu nghĩ suy của con. Ngược lại , nếu quả tình bạn cảm thấy mình đã cư xử với con vô lí , quát con không có cơ sở… thì cũng hãy nhận một cách công bình. Trẻ mỏ rất thính với sự công bình và cũng chỉ trên tài sở công bình , dân chủ trong giao thiệp giữa cha me và con cái , bạn mới tạo được sự “tâm phục khẩu phục” ở con. Phân tích cho trẻ Hãy chọn một thời khắc phù hợp trong ngày để quay lại chủ đề này. Chú ý là “trong ngày” chứ không phải để sự việc trôi qua đến cả tuần mới gợi nhớ lại. Chả hạn , buổi tối hôm đó , trước khi con ngủ. Bạn đọc sách cho con nghe , hoặc nằm tâm tư với con… Hãy bắt đầu một cách thật tình cảm và cũng thật tự nhiên. Đừng tạo cho con cảm giác , bạn đã chờ đến giờ này để “phân tích phải quấy” với trẻ… có xác xuất , như nhân tiện nhớ ra , bạn nói: “À , con này , lúc chiều ấy mà , lúc mẹ gọi con ra ăn , con thấy mẹ quát to lắm à? Nên con mới bảo con có điếc đâu ấy..?”. Trước nhất , hãy tỏ ra cảm thông với con , rằng ừ , đúng là mẹ có quát hơi to , làm nhức cả đầu ấy chứ nhỉ. Thế nhưng , con có biết tại sao không? Nếu trước đó mẹ gọi con mấy lần mà con ra ngay , thì mẹ đã không quát to như thế. Mẫu thân có muốn phải quát lên đâu , con không biết là khi quát to , cổ thì đau này , rồi người rất mệt , người nào hay quát hay bực bõ là dễ bị ốm lắm đấy… trẻ mỏ đang tập làm người lớn , chúng rất thính với sự công bình , đồng thời cũng biết hàm ân khi nhận được sự cảm thông và san sớt từ phía người lớn. Chúng sẽ nghe , và ngay tức thì có xác xuất không ôm bạn mà xin được tha thứ ngay , cũng đừng đòi hỏi con một cách ráo riết: “Con biết lỗi chưa? xin được tha thứ mẹ đi!” , nhưng bạn hãy tin rằng , với cách nói ấy của bạn , chúng đã nghe , đã hiểu , và đã có hấp thụ được phần nào… Nếu bạn thấy mình quả có những vô lí , và sự phản ứng của con là hợp pháp , cũng đừng ngại nhận lỗi. Đưa ra các quy ước , nguyên tắc , giới hạn trong việc tiếp xúc với nhau giữa cha mẹ và con cái để tránh chống đối cha mẹ và con có xác xuất cùng quy ước. Nếu cha mẹ quá nóng nảy rồi , thì con nói gì để cha me nhận ra và dừng lại , đồng thời nếu con cái đang đi quá giới hạn cho phép , cha mẹ cần nhắc nhở để kết thúc ngay. Việc đưa ra nguyên tắc này cần có sự hưởng ứng và thực hành từ 2 phía. cha me không nên áp đặt con trong tất cả các cảnh huống. Không áp đặt Khi bé con bắt đầu “cãi lại” bác mẹ , đó không chỉ là dấu hiệu “bướng” hay “hư” như các bậc phụ huynh thường nghĩ , mà còn là dấu hiệu của sự trưởng thành. Bé con của bạn bắt đầu biết nghĩ suy độc lập , biết kết liên những điều bác mẹ nói , những nguyên tắc bác mẹ đặt ra với hiện thực , biết bắt chước các bạn , biết đòi hỏi những điều “đúng , sai” một cách rỏ rành , cứng nhắc , và logic. Vậy , thay vì bực bõ , bực mình lên , bạn hãy …lấy làm vui mừng. Và từ đó , hãy thận trọng hơn trong lời ăn tiếng nói , hãy chú ý sao cho lời nói và việc làm của bạn “khớp” với nhau. Muốn con ít có “điều kiện” cãi bướng , việc quan yếu nhất là bác mẹ sắp xếp hành vi cư xử của mình với con. Không quát nạt , áp đặt , bắt chúng phải coi quan điểm của bác mẹ là nhất , là bất khả… cãi lại. Hãy cho bé con có được “quyền tham gia”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét